Đừng đổ lỗi cho người khác, cũng đừng đổ thừa cho số mệnh. Việc bạn sống vui lòng, êm ấm hay khổ cực đều do bạn dạng thân bạn chọn lựa.
Bên nhà Phật có câu: “Giả dụ Bồ Tát muốn tới được tịnh độ, phải khiến cho tịnh tâm này, tùy theo tâm tịnh thì Phật thổ tịnh”. Tịnh thổ (nát bàn, cực lạc) đích thực không phải ở phương nào, cũng không phải quá xa xôi mà chính là một tâm kiền tịnh, sạch sẽ. Vì thế, “tâm thanh tịnh” là vấn đề mà cả đời một người cần phải tu dưỡng.
Cuộc đời là thế cục của bản thân bản thân, sống như thế nào kỳ thực xét cho cùng là do tự bản thân mình định đoạt. Không bạn nào cản trở bạn tiêu sái, thoải mái, cũng không khách hàng nào ngăn cản bạn tự tại, càng không có khách hàng nào hạn nhạo báng được niềm hạnh phúc của bạn. Phật gia có một câu nói rất thú vị là “không hướng ngoại mà cầu” hay “ngoài tâm không có pháp”, bởi vậy, tiêu trặc là ở tâm, tự tại là ở tâm, tự do là ở tâm, vui vẻ cũng là ở tâm.
Trong cuộc sống, có thể có những lúc chúng ta ở vào tình huống “thân bất do kỷ”, tức là chúng ta phải làm cho những việc mà trong lòng không ước muốn, nhưng ai có thể hạn chế được nội tâm của bạn đây? Trong lòng chính mình như thế nào chỉ có thể là do bản thân mình tự định đoạt mà thôi.

Không nên duyên phận với một khách hàng nào đó, bỏ lỡ hay khiến cho sai một việc nào đó vốn là sự tình thông thường trong đời, không cần phải quá đau khổ và thẹn thùng tương tự đâu! Khi đã qua đi rồi quay đầu nhìn lại mới thấy những người và sự việc ấy sớm đã tan vào những nếp nhăn của năm bốn tuần rồi.
Cuộc sống càng thản nhiên thì nội tâm sẽ càng sáng lạn. Đâu cần phải phô trương, nội tâm an bình mới là an bình đích thực. Hạnh phúc chính là sự bình yên của cơ thể và sự yên ổn tĩnh của tâm hồn. Sự an khang, khỏe đẹp của cơ thể chính là niềm hạnh phúc trong thế tục. Sự thảnh thơi, an hòa trong linh tính chính là chốn cực lạc.
Vết sẹo có thể khiến người ta đau là bởi vì chúng ta quá vỗ về, ve vuốt nó. Ví như ký ức làm cho động tình thì tất sẽ đau lòng. Hết thảy những ai oán trong thế cuộc, đều sẽ được lấp đềy bởi thời gian, đừng quá muộn phiền, oán thù giận, ân hận, quá khứ không bỏ đi thì tương lai sao có thể đến?
Thật ra, cuộc sống này là của chúng ta, do chính chúng ta định đoạt nó. Chính bạn dạng thân chúng ta lựa chọn, không làm bạn với nụ cười, mà chỉ làm cho bạn với gánh nặng ý thức. Chính bản thân ta chọn kết nối với nỗi bi quan mà không gan lì nắm lấy thú vui. Êm ấm đâu phải điều xa la, đôi lúc chỉ cần liếc nhìn mọi thứ bao quanh cũng đủ bất giác để ta hé một niềm vui. Ranh con giới giữa thú vui và nỗi buồn thật ra rất mỏng mảnh, tiến lên một bước là nụ cười sắp có, lùi lại một bước lại là cảm giác khổ sở bao chùm và nhấn chìm. Hạnh phúc hay đau khổ là do ta chọn, chính vì gian nan nên bản thân ta mới trở nên cần thiết như thế.
Chính vì có quá phổ biến thứ chi phối, nên những quyết định mới gian nan đến tương tự. Và càng trưởng thành, chúng ta lại càng trở thành những loài người khác. Dấu vết khắc nghiệt của thế cục bắt đầu khiến cho chúng ta phải khước từ ước mơ, từ chối những ước muốn của bạn dạng thân, để ép bản thân mau lớn. Mỗi lần vấp ngã, trái tim lại chai sạn đi một ít. Mỗi lần tổn thương, bạn dạng thân lại tự động trở thành cứng rắn hơn. Mỗi lần khổ cực, tâm hồn lại khô khan và sợ nâng niu hơn. Mọi sự chọn lựa cũng vì vậy mà mở màn biến thành sức ép.

Đá đá hoa như thế nào mới có thể trở thành pho tượng sinh động? Một nhà điêu khắc nói: “Rất dễ chơi, chỉ cần chạm khảm hết đi những cụ thể không cần thiết là được.” Đời người cũng giống như vậy, bỏ đi những thứ rườm rà, phức tạp thì tự sẽ trở thành đơn giản, như thế sống mới được thản đãng.
Cuộc đời mỗi người dài ngắn khác biệt, căn số mỗi người cũng bởi vậy mà tốt xấu đơn nhất. Nhưng hãy cứ khỏe khoắn mà tin rằng, phải nắm chắc trong tay vận mệnh của bản thân mình. Cuộc sống có thể vui vẻ, thống khổ nhưng hãy để tự mình quyết định mang đến những điều chúng ta thèm khát.Chỉ có tương tự, mới có thể đặt chân đến bên cạnh vạch đích, chỉ có như thế mới vượt lên vạch giới hạn thế cuộc. Cần thiết là, chúng ta có thể vượt qua nổi những khó khăn xuất hiện trong khoảng chính bản thân chính mình hay không. Hay là lại chạy trốn, lại đi theo những lối mòn đã cũ, hoặc chỉ là ngại đổi mới, ngại khác người, ngại phải đối diện với kết quả? Tương lai chính là những trạm đỗ, sự lựa chọn của bạn chính là điểm dừng độc nhất vô nhị chẳng thể quay đầu. Giả dụ không cả quyết, chỉ có thể bỏ qua hoặc vòng vo quẩn quanh trong hành trình của bản thân mình. Khi ấy, cuộc sống sẽ chỉ còn là thảm kịch! Một thân thể không đau, một tinh thần không loạn, vui vẻ thực sự của con người chỉ có bấy nhiêu thôi.
Thiền sư Thích Nhất Hạnh và 20 câu nói làm bạn phải đổi mới
Êm ấm đến từ những cơn đau dài
Đời người chỉ cần thấu nắm bắt hai chữ này thôi sẽ an lành, may mắn
Có thể bạn quan tâm: Máy bơm nước giá rẻ
0 nhận xét: